“Tôi mua 10 căn nhà nhờ ca khúc của Đức Trí”, nam ca sĩ nói.

 

Vừa qua, tại một đêm nhạc, Lan Trường nửa đùa nửa thật khi tiết lộ nhờ bài hát Katy Katy mà anh mua được 10 căn nhà. “Tôi mua 10 căn nhà nhờ ca khúc của Đức Trí”, nam ca sĩ nói.

Câu chuyện đằng sau về Katy Katy cũng đã được nhạc sĩ Đức Trí đề cập vài lần nhưng chưa bao giờ chia sẻ sâu xa hơn. Sau này, ca khúc đã được gửi tới Lam Trường và trở thành một trong những nhạc phẩm đình đám nhất năm 2003. Đây cũng là ca khúc đưa tên tuổi Lam Trường lên tầm cao mới.

Lam Trường tiết lộ ca khúc giúp anh mua được 10 căn nhà

Lam Trường tiết lộ ca khúc giúp anh mua được 10 căn nhà

Nói về việc đi hát, Lam Trường từng tiết lộ mọi thứ bắt đầu từ một lần đi hát karaoke: “Tôi có nhiệm vụ bấm máy, chọn bài cho khách. Nhiều khi khách thấy tôi hát được nên mời hát chung cho vui. Đó là bước ngoặt và là điều kiện tốt để tôi thành ca sĩ”.

Đến những năm 1995-1996, Lam Trường bất ngờ nhận được sự quan tâm lớn với ca khúc Mưa Bụi. Từ đây, anh được lựa chọn show diễn: “Có một chuyện vui là khi thấy tôi hát ‘Mưa Bụi’, chị giám đốc nhà hàng mới ngỏ ý hỏi anh Chung tại sao lâu lắm không thấy Trường tới hát và có thể mời tôi về hát được không. Nhưng anh Chung nói rằng, mời cũng được nhưng giờ thù lao của Trường cao lắm. Sau này khi gặp lại, tôi có nói cảm ơn chị vì đã cho tôi mượn sân khấu đó để luyện tập. Chị cũng nói xin lỗi tôi, hẹn khi nào về nhà hàng hát để ôn lại kỷ niệm”.

Lam Trường từng có một thời gian hát miễn phí ở các sân khấu nhà hàng nhưng không được công nhận tài năng. Nhờ sự giúp đỡ của nhạc sĩ Nguyễn Đức Chung, Lam Trường được cho phép hát tập luyện ở một sân khấu. Cứ khi nào sân khấu trống, không có ca sĩ chính, anh sẽ được lên hát nhưng vẫn bị đuổi: “Tình cờ hôm đó chị giám đốc nhà hàng đi khảo sát và nhìn thấy. Chị ấy mới hỏi về tôi và anh Chung trả lời: ‘Thằng bé là ca sĩ trẻ, tập sự thôi’. Không ngờ, chị ấy kêu anh Chung: “Em cho nó nghỉ đi, chị không muốn nó hát ở nhà hàng của chị, nhí nhố quá”.

Lam Trường đã nổi tiếng từ rất lâu.

Lam Trường đã nổi tiếng từ rất lâu.

Nghe anh Chung nói, tôi hụt hẫng lắm và thấy sao kỳ cục vậy, mình đã chấp nhận hát không lấy thù lao rồi mà lại không cho mình cơ hội. Tôi buồn lắm và cũng tự ái nữa. Sau đó, anh Chung đã động viên tôi rất nhiều và nói tôi cứ đi hát. Nên, mỗi lần thấy chị đó ở nhà hàng, tôi thường cúi người và né ra”.