Dành 6 năm thanh xuân để chăm sóc chồng ốm đau, tôi không ngờ ngày anh bình phục lại là lúc anh rời bỏ tôi để bước vào cuộc hôn nhân mới.
Tôi kết hôn với anh vào năm 2016. Ban đầu, cuộc sống hôn nhân chưa trọn vẹn vì sau khi cưới, chúng tôi phải sống xa nhau một thời gian. Nhưng rồi biến cố xảy ra vào năm 2018, anh gặp tai nạn ô tô nghiêm trọng, khiến anh nằm liệt giường suốt 6 năm. Từ đó, tôi trở thành người chăm sóc chính cho anh.
Những ngày đầu thực sự rất khó khăn. Tôi phải học cách chăm sóc một người mất hoàn toàn khả năng tự chăm lo bản thân. Mỗi ngày, tôi cho anh ăn, thay tã, hỗ trợ anh tắm rửa và thực hiện các bài tập phục hồi chức năng.
Tôi nhớ rất rõ cảm giác lo lắng mỗi khi anh có dấu hiệu sức khỏe bất thường. Có những lúc, tôi mệt mỏi đến kiệt sức, nhưng may mắn là gia đình luôn bên cạnh hỗ trợ và cho tôi thời gian nghỉ ngơi.
Người chồng mà tôi chăm sóc trong suốt 6 năm đã rũ bỏ tôi (Ảnh minh họa: Vecteezy).
Chúng tôi có một cậu con trai. Điều này càng khiến tôi cố gắng hơn để duy trì hạnh phúc gia đình. Tôi tin rằng, dù khó khăn thế nào, tôi và anh vẫn có thể vượt qua tất cả.
Nhưng rồi, mọi thứ đã thay đổi. Sau khi chồng bình phục, thay vì cùng tôi tiếp tục xây dựng cuộc sống gia đình hạnh phúc, anh lại mong muốn ly hôn. Tôi cố gắng chấp nhận, nghĩ rằng có lẽ đây là điều tốt nhất cho cả hai. Chúng tôi chính thức ly hôn chỉ sau vài tháng kể từ khi anh xuất viện.
Một tuần sau đó, tôi thấy bức ảnh cưới của chồng cũ với người phụ nữ khác – một người mà tôi chưa từng biết đến. Cảm giác lúc ấy thật khó diễn tả. Tôi đã dành cả thanh xuân để chăm sóc, hy sinh vì anh. Vậy mà giờ đây, anh lại bước đi cùng người khác, bỏ lại tôi và con.
Tôi đã viết một bài trên Facebook gửi lời chúc mừng đến anh: “Chúc mừng “chồng”, em hy vọng anh sẽ hạnh phúc với người anh đã chọn. Chị Huyền, chị hãy chăm sóc anh ấy thật tốt như em đã từng. Em đã hoàn thành nhiệm vụ với anh, giờ đến lượt chị”.
Sau đó, bài đăng thu hút nhiều sự chú ý, gây ra những cuộc tranh cãi gay gắt. Một số người chỉ trích anh là kẻ vô ơn, số khác động viên tôi hãy mạnh mẽ bước tiếp.
Vì không muốn mọi chuyện trở nên ồn ào, tôi đã xóa bài viết đó và đăng một bài khác. Tôi làm rõ rằng, chúng tôi đã kết thúc trách nhiệm với nhau, cùng cam kết nuôi dạy con thật tốt.
Một người đã viết: “Tôi không thể tin nổi làm sao anh ta có thể vô ơn đến vậy, như thể anh không có trái tim”.
Tuy nhiên, tôi chọn giữ im lặng. Tôi không muốn những tranh cãi này ảnh hưởng đến cuộc sống của con trai mình. Tôi tin một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy hạnh phúc thực sự cho riêng mình.
Tôi không hối tiếc vì những gì đã làm. Đối với tôi ở thời điểm đó, tôi đã sống trọn vẹn với vai trò người vợ và người mẹ.