Gia đình chồng không hề an ủi, còn khuyên tôi đàn ông năm thê bảy thiếp là thường, muốn giữ chồng phải biết nín nhịn.

Vợ chồng tôi lấy nhau cách đây 4 năm, đã có một con trai 3 tuổi. Chồng tôi trước đây là dân công trình nên thường xa nhà, dăm bữa nửa tháng mới về. Thấy tôi vất vả nuôi con, chồng động viên: “Sau có tiền, anh nhất định sẽ không để em phải khổ”.

Hơn năm trước, chồng tôi tự tách ra làm riêng, nhờ vậy kinh tế khá khẩm hơn. Lúc này, tôi không đi làm nữa, chỉ ở nhà bán hàng online cho vui và chăm sóc gia đình. Quyết định này của tôi đã trở thành sai lầm.

Chỉ nửa năm sau, chồng bỏ bê gia đình. Ngoài công việc, thời gian còn lại chồng dành để bia rượu, đi chơi cùng bạn bè.

Đi nhậu vui vẻ đã đành, vài lần tôi còn thấy trong điện thoại chồng có ảnh đi hát karaoke, ôm eo vài cô mắt xanh môi đỏ. Khi tôi trách móc, anh liền cau có: “Anh đi tiếp khách, bao việc chứ có ở nhà chơi như em đâu mà sao nói nhiều thế”.

Chồng đi gái karaoke, vợ mắng còn nói vợ ngu mới ly hôn-1 (Ảnh minh họa). 

Gia đình chồng tôi cưng chiều con cháu, không ai khuyên bảo anh giúp tôi. Tần suất chồng vắng nhà ngày càng nhiều hơn. Từ phẫn uất, tôi dần nhẫn nhịn, ngày ngày chăm sóc con cái, nấu nướng cho nhà chồng.

Ấy vậy mà cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, đợt vừa rồi tôi phát hiện ra chồng lăng nhăng bên ngoài. Đó là một cô gái anh quen ở quán hát.

Từ lúc biết tin, tôi chán ngán và đau khổ lắm. Gia đình chồng không hề an ủi, còn khuyên tôi đàn ông vốn năm thê bảy thiếp, phải biết nín nhịn để giữ chồng.

Tôi không dám tâm sự với bố mẹ đẻ, chỉ kể chuyện với người chị họ. Chị xúi: “Cứ nói cho nó biết. Dọa ly hôn nó sợ ngay. Đàn ông chúng nó ngoại tình vậy chứ không dám bỏ vợ đâu”.

Tôi thấy chị họ nói cũng có lý. Tối hôm ấy, tôi gửi con về nhà ngoại. Đợi lúc chồng về phòng, tôi mới dứt khoát:

“Mấy ngày nay em đã suy nghĩ rồi, anh không cần nói thêm gì nữa. Bây giờ anh muốn thế nào, chọn vợ con hay cô ta”.

Chồng đi gái karaoke, vợ mắng còn nói vợ ngu mới ly hôn-2
(Ảnh minh họa).

Cứ nghĩ chồng sẽ quỳ gối năn nỉ xin vợ tha thứ, đằng này anh thản nhiên thách thức: “Giờ không phải ngày xưa để lựa chọn mấy cái vớ vẩn như vậy. Xã hội giờ khác rồi, thằng nào ngu mới ly hôn”.

“Anh nói gì thế? Anh đi ăn chơi bên ngoài còn tuyên bố thản nhiên như vậy, anh không biết xấu hổ là gì nữa rồi?”.

“Em đừng có mà láo. Nếu em biết nhẫn nhịn thì đã giữ được chồng rồi. Thay vì làm lớn chuyện, em nên vui vẻ chấp nhận việc chồng bóc bánh bên ngoài mới phải. Chẳng phải em vẫn là vợ hợp pháp duy nhất, được chồng lo cho không thiếu thứ gì hay sao?”.

Nói xong, chồng bỏ ra ngoài, bỏ mặc tôi ngồi thẫn thờ, khóc như mưa. Hóa ra chồng tôi không muốn ly hôn, cũng chẳng muốn bỏ bồ. Tôi thấy mình đáng thương quá. Chẳng lẽ bây giờ tôi cứ nhắm mắt cho qua hay sao?