Khác với vẻ “máu lạnh”, nham hiểm và đầy bí ẩn trong phim Độc đạo đang phát sóng, ngoài đời, anh là người cởi mở, dễ gần.

“Nhiều người bảo tôi: “Mặt này làm sao đóng được vai ông trùm”.
Giai đoạn còn trẻ, khi làm việc tại Nhà hát kịch Việt Nam, tôi thường được giao những vai trai quê hiền lành, công an, bộ đội hoặc mấy ông chồng sợ vợ.
Có thể là hình ảnh về 1 người

Khi được mời đóng Quân “Già”, ban đầu tôi cũng đắn đo, suy nghĩ nhiều và định không nhận vai diễn này. Bởi tôi nghĩ, gương mặt mình đóng vai ác đến tận cùng… e rằng không hợp.
Hơn nữa, đây là nhân vật tội phạm rất nguy hiểm, giế.t người không ghê tay. Tôi sợ khán giả khi xem phim, ghét nhân vật rồi ghét luôn cả mình.

Song cuối cùng, vì kịch bản hay, mỗi vai diễn trong phim đều độc lập và có cá tính riêng, tôi cũng thấy thú vị nên đã nhận lời.

Khi đóng phim, tôi luôn cố gắng hết mình với vai diễn, phải đúng giờ, nghiêm túc. Còn khi bán hàng, mình phải phục vụ chu đáo, tôn trọng khách, có như vậy khách mới cảm nhận được sự tận tâm của chúng tôi.

Khi ra quán, tôi là nhân viên của tất cả bộ phận. Tôi vẫn dắt xe, che ô cho khách, vẫn bưng bê đồ ăn nếu khách cần. Kinh doanh quán, bán bánh canh là việc của mình, làm cho mình, là miếng cơm manh áo của cả gia đình nên tôi phải chăm chút cho nó. Khi tôi làm, các cháu nhân viên nhìn vào sẽ hiểu và cũng có ý thức hơn.

Trong phim anh là “ông trùm” máu lạnh, khi kinh doanh là một người quyết đoán. Vậy trở về nhà, Vĩnh Xương là người chồng, người cha thế nào? Tôi cũng bình thường, không hào nhoáng, không quá lãng mạn. Tính mình thế nào, mình sống như vậy…

Khán giả không chỉ biết Vĩnh Xương là ông chủ bán bánh canh ghẹ mà còn lấy được vợ trẻ?
Đi đâu tôi cũng bị hỏi: “Anh hơn vợ mấy chục tuổi?” vì tóc đã bạc nhưng tôi hơn vợ chỉ 8 tuổi. Hồi lấy vợ, tôi cũng… trẻ mà!