Vừa nhìn thấy cái “củ‌ּa qu‌ּý” to dài của chồng già lộ ra mặt Linh vui, háo hức hẳn lên. Không suy nghĩ gì cô cởi sạch 5 chiếc quầ‌n ló‌t ra mà hổn hển bảo chồng già: “Tôi đây, anh muốn làm gì tôi thì làm đi” và cái kết cười ra nước mắt.

Vừa tròn 1‌8 tuổ‌i, Linh đã phải gạt nước mắt ấm ức lên xe hoa với người đàn ông gần 50 tuổi. Nếu không vì bố mẹ cô tham giàu, ép cô phải lấy người ngang tuổi bố mình thì đừng hòng cô lên xe hoa với lão ta. Thanh xuân của cô, tình yêu đầu đời của cô cũng chấm hết tại đây. Hơn lúc nào hết, Linh muốn bỏ lại tất cả mà trốn đi, sống cuộc sống của mình nhưng cô không thể.



Đám cưới kết thúc, Linh mặt bí xị lên giường úp mặt khóc nức nở đến mức ngủ quên từ khi nào không hay. Bất giác tỉnh dậy đã 9h tối, không thấy chồng đâu Linh thở dài chán nản thì 5 phút sau điện thoại réo lên. Là hắn lão chồng già.

 

– Alo vợ yêu à, em ăn gì anh mua cho nào??

– Tôi không ăn!!

– Phải ăn mới có sức tân hôn chứ??– Tôi đang bị bệnh phụ khoa nên không tân hôn được!

Linh tắt máy luôn chẳng thèm nghe lão ta nói gì. Nghĩ về đêm tân hôn thật là kinh hoàng, không biết làm cách nào để trốn tân hôn, Linh liền lôi vali ra. Thấy trong đó còn 5 chiếc quầ‌n ló‌t cô mặc cho bằng hết. Vừa hay lúc đó lão chồng về. Thấy Linh nằm co ro trên giường lão bảo:


 

– Vợ ốm à, để anh tân hôn cho vợ cái là khỏe ngay ấy mà.

 

Vừa tròn 1‌8 tuổ‌i, Linh đã phải gạt nước mắt ấm ức lên xe hoa với người đàn ông gần 50 tuổi (ảnh minh họa)

– Đồ dâ‌m dê, cút đi. Anh không thấy tôi phải mặc 5 cái quầ‌n ló‌t vì bệnh phụ khoa đấy à??

– Thấy, nhưng sao vợ còn trẻ thế đã mắc bệnh phụ khoa vậy nhỉ?? Anh đã háo hức mong chờ đêm tân hôn vậy mà.

– Anh ngủ đất tôi ngủ trên giường!!

 

Nằm 1 lúc, lão chồng già cứ nhổm lên nhìn Linh rồi đứng phắt dậy cởi quần để lộ “cái ấy” vừa to vừa dài ra trước mặt cô khiến Linh choáng váng, thay đổi sắc mặt ngay lập tức.

– Em không tân hôn với anh cũng được, nhưng cái “củ‌ּa qu‌ּý” to dài này của anh sẽ thuộc về cô gái khác. Vợ có phúc mà không biết hưởng chán quá. Anh đành gọi gái đến vậy.

– Hả?????? Anh có cái thứ to dài này á??

– Tất nhiên rồi, em nhìn anh là biết “đồ” anh phải thế nào chứ?? Sao nào, em từ chối hay đồng ý đây??

 

– Hihi, tôi… tôi đồng ý.

 

Mặt Linh vui, háo hức hẳn lên. Không suy nghĩ gì cô cởi sạch 5 chiếc quầ‌n ló‌t ra mà hổn hển bảo chồng già:

– Tôi đây, anh muốn làm gì tôi thì làm đi. Nãy tôi nói dối anh bị bệnh phụ khoa để trốn tân hôn thôi, chứ thực chất tôi hoàn  toàn khỏe mạnh.

– Anh biết ngay mà, vợ mánh khóe ghê gớm đấy.

– Cho tôi sờ, chạm thử vào “củ‌ּa qu‌ּý” của anh đi. Nó đẹp quá, tôi chưa thấy nó bao giờ.

– Chạm vào chiếc Iphone X của anh thì cũng được thôi. Nhưng em phải làm việc này trước đã. Vì nó là củ‌ּa qu‌ּý nên em cũng phải trả bằng thứ gì quý giá chứ??

– Anh muốn gì??

– Em biết lại còn hỏi?? – Lão chồng nháy mắt Linh.

– Tôi muốn dùng thử Iphone X thì mới làm chuyện kia!!

– Không được, em phải làm chuyện kia trước trừ trường hợp em thất hứa.



Phụng phịu vì không lừa được lão chồng, Linh đành để lão ta tân hôn mình 1 cách thỏa mái. Đánh xong 5 hiệp, lão chồng già mới tha cho cô và cho Linh sở hữu chiếc Iphone đời mới kia. Cầm nó Linh sướng vô cùng, đứa con gái nhà quê như cô, 1‌8 tuổ‌i được dùng hàng khủng thế này là điều tuyệt vời. Lão chồng già nhìn Linh cười tủm tỉm mà trêu:

– Tưởng em cứng, kiên định thế nào  ai dè lại khuất phục trước 1 chiếc điện thoại. Vợ cứ chịu khó chiều anh, anh hứa với vợ, ra chiếc điện thoại mới nào anh sẽ mua tặng vợ. Vợ cứ việc ăn chơi và yêu anh, hưởng thụ việc kiếm tiền cứ để chồng.

Chột dạ, Linh mới biết mình quá ngu khi bị lừa dễ dàng như thế. Cô định trả lại điện thoại nhưng đã lỡ trao thân cho hắn ta rồi đòi sao được. 1 thôi thì 1 lần lỡ dại thì đành buông xuôi, có trách chỉ trách cô háo dùng đồ xịn, thích khoe khoang với bạn bè mà thôi.