Trang điểm đậm trong lúc đi nhặt ve chai, ông Chương Đình Thuấn (63 tuổi, ngụ Q.Ninh Kiều, TP.Cần Thơ) mong muốn tạo tinh thần lạc quan cho mình trong chuỗi ngày mưu sinh đầy khổ cực.
Ảnh hưởng của dịch Covid-19 khiến đời sống của bà con buôn gánh bánh bưng, phụ hồ, bán vé số dạo… gặp muôn vàn khó khăn. Đặc biệt, những người mưu sinh bằng việc nhặt ve chai càng chật vật hơn.
Gần 20 năm nhặt phế liệu
Tôi tình cờ gặp ông Thuấn ngồi ở một góc đường ở Q.Ninh Kiều, TP.Cần Thơ. Thật bất ngờ khi nhìn ông thoa kem, thoa son một cách điệu đà chẳng khác gì phụ nữ. Tò mò hỏi nguyên do, ông nói: “Tôi trang điểm không phải vì đẹp mà là hi vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn và mong muốn cuộc sống bản thân mình tươi sáng hơn”.

Ông Thuấn đạp xe đến từng ngóc ngách trong nội ô thành phố TP.Cần Thơ để nhặt ve chai đem bán

ẢNH: DUY TÂN

Cầm bịch ni lông đựng mỹ phẩm, ông Thuấn lấy hộp kem thoa mặt và hai cánh tay. Thỏi son vừa mua đỏ chót, ông cầm kiếng soi thoa đều. Gương mặt bỗng chốc trắng bệch vì phấn. Thế mà làm tinh thần ông phấn chấn, vui tươi đến lạ.
Môi vừa thoa son đỏ tươi, ông Thuấn cười tươi rói, lộ rõ hàm răng chỉ còn đúng cây răng cửa. Ông kể, từ năm 2002, sau khi ly hôn vợ, ông một thân một mình đi lượm ve chai, tìm rác phân loại đem bán kiếm tiền mưu sinh.
“Tôi từng làm thú y suốt nhiều năm tại một trại nuôi heo. Nhưng khi trại heo dừng hoạt động, vợ chồng ly hôn, con theo mẹ, tôi như rơi vào hố sâu tuyệt vọng. May mắn là được 2 người anh ruột cưu mang. Mất khoảng thời gian thật lâu tôi mới vực dậy tinh thần, rồi đi lượm ve chai kiếm sống cho đến nay”, ông Thuấn nói.

Ông Thuấn thoa kem, phấn đầy khuôn mặt để gương mặt tươi tắn hơn, tinh thần phấn chấn hơn

ẢNH: DUY TÂN

Mỗi ngày nhặt ve chai từ sáng sớm đến tối mịt, ông Thuấn chỉ kiếm được hơn 50.000 đồng. Thời gian gần đây, dịch Covid-19 bùng phát nên ông lượm không được nhiều và bán cũng khó nên thu nhập còn chưa tới 25.000 đồng, chỉ đủ để ông mua vài gói mì, hột vịt, rau cháo qua ngày.
Tô màu cuộc sống
“Đều đặn mỗi ngày, sáng sớm tôi chạy chiếc xe đạp cũ đi thu gom rác rồi phân loại. Buổi trưa kiếm góc đường dừng lại nghỉ ngơi. Chiều gom lại, chở đến vựa ve chai ở chân cầu Quang Trung để bán. Sau đó về nhà người anh tá túc”, ông Thuấn cho biết.

Chỉ cho tôi xem đôi chân đầy vết xẹo, ông Thuấn bùi ngùi cho biết, từ lúc đi nhặt ve chai ban đêm rồi xảy ra tai nạn, bị xe đụng gây thương tích khá nặng nên ông không còn đi ban đêm nữa.
Dịch Covid-19 bùng phát trở lại, mỗi khi đi nhặt ve chai, ông luôn tuân thủ đầy đủ biện pháp phòng chống dịch. Từ việc trang bị tấm kính che mặt chống giọt bắn đến khẩu trang y tế 4 lớp và chai nước rửa sát khuẩn lúc nào cũng sẵn có trong túi quần.

Ông Thuấn thực hiện đầy đủ biện pháp phòng dịch khi mưu sinh trên đường

ẢNH: DUY TÂN

“Mình lang thang đầu đường xó chợ, đến khi dịch bùng phát và diễn biến phức tạp thì nhất thiết phải tuân thủ phòng chống dịch đầy đủ. Như hiện tại Cần Thơ thực hiễn giãn cách xã hội, tôi cũng phải tạm gác công việc lại để về nhà phòng dịch. Dùng tiền tích cóp được nhiều năm để trang trải ăn uống hằng ngày. Chỉ mong sao dịch được khống chế, đẩy lùi để mọi người trở lại cuộc sống yên bình như trước”, ông Thuấn chia sẻ.
Nói về sở thích quái lạ khiến nhiều người đi đường mỗi khi nhìn thấy đều “mắt chữ A, mồm chữ O”, ông Thuấn cười hể hả: “Cuộc sống của tôi quá tăm tối rồi. Khuôn mặt sạm đen, nhăn nheo vì thời gian, nắng gió và đôi môi thâm đen thế này mà gặp người đi đường thì ít nhiều họ cũng ái ngại. Bởi vậy, tôi quyết định tân trang cho sáng sủa hơn, mua phấn, son trét đầy mặt để tô màu cuộc sống. Tôi muốn ngày mai tươi sáng hơn đối với hành trình nhặt ve chai đầy khổ cực của mình”.