Em chẳng biết bây giờ phải thế nào nữa các chị ạ. Chuyện em bỏ về nhà mẹ đẻ ngay trong ngày cưới đã được mọi người biết cả rồi. Có lẽ bây giờ, ai cũng cười nhạo vì việc này có hay ho gì đâu.
Em và Hưng yêu nhau được hơn một năm rồi. Bọn em ở xa quê, nhà hai đứa cách nhau đến 400km. Đợt ấy Hưng đến làm công trình ở chỗ em, hai người mới gặp gỡ rồi nảy sinh tình cảm. Khi biết em có ý định muốn lấy chồng xa, bố mẹ cũng phản đối kịch liệt lắm. Ông bà là người đi trước, thành ra cũng có kinh nghiệm trong vấn đề này.
Nhưng yêu vào mà, làm gì còn quan tâm đến lời người khác nói nữa. Còn nhớ khi quyết định kết hôn, em vẫn mạnh miệng nói với bố mẹ:
“Cuộc đời con cứ để con tự quyết định. Mai này con sướng thì được hưởng, còn khổ thì con tự chịu. Có như nào cũng không về trách bố mẹ đâu”.
Em đã nói vậy rồi, bố mẹ còn bảo sao được nữa. Thế là cuối cùng, mẹ em vẫn phải đồng ý tổ chức đám cưới cho con gái. Khi chuẩn bị lên kế hoạch, em mới thấy chồng sắp cưới của mình có nhiều vấn đề. Đầu tiên là thái độ của nhà chồng đối với em. Bình thường mọi người khi gặp gia đình chồng thì thế nào? Riêng em, em thấy mình được nuông chiều một cách thái quá. Ai trong gia đình cũng có gì đó muốn che giấu. Vì vậy mà khi em đến chơi, mọi người cứ giành làm hết việc. Sau đó còn hỏi xem em có ưng ý hay không nữa.
Hôm đó em đang rửa bát trong bếp thì có cô hàng xóm sang nhà. Có lẽ vì không biết em ở trong nên cô ấy mới hỏi mẹ người yêu em:
“Này, con bé ấy biết chuyện chưa bác? Nó vẫn chấp nhận lấy thằng Hưng hả?”.
Khi thấy em đi ra, cô ấy tỏ ra lúng túng lắm. Sau đó thì vội vàng đi về. Còn em cũng thắc mắc lắm chứ, có chuyện gì mà em chưa biết hay sao? Thế rồi tối ấy về nhà, em mới hỏi Hưng rằng anh có gì giấu mình hay không. Hưng vẫn không chịu nói sự thật, cứ bảo là anh còn nợ vài trăm triệu. Ngày xưa kinh doanh thua lỗ mà bây giờ vẫn chưa trả hết. Người lớn thì hay lo xa, cứ nghĩ có nợ nên không ai dám cưới. Thành ra cô hàng xóm nhà anh mới lo hỏi như vậy.
Nghe cũng có lý nên em không thắc mắc gì thêm nữa. Chỉ là có điều này cũng thấy lạ lắm. Bố mẹ em đi xem ngày, người ta bảo cưới xong một tuần rồi đi đăng ký kết hôn là đẹp ngày nhất. Nhưng Hưng thì cứ giục em đăng ký sớm. Còn bảo bình thường khi tổ chức đám cưới là đã xong xuôi hết cả rồi. Cũng may lúc ấy em tỉnh táo, nhất quyết không chịu đăng ký kết hôn luôn. Đời người chỉ có một lần, em muốn mọi thứ được trọn vẹn nhất có thể. Thầy đã chọn ngày rồi, làm gì phải vội vàng mà tìm ngày khác nữa?
Thế rồi hôm tổ chức đám cưới, em thấy nhà trai cứ vội vã thế nào ấy. Cho đến khi Hưng đi tiếp khách trong nhà, em thì đang đứng ngoài nói chuyện với bạn bè, bỗng có một người chở chiếc vòng hoa đến rồi lúng túng dừng lại gọi hỏi người gửi. Bạn em thấy vậy nên mới chạy vào mách, bảo ra ngoài có người gửi đồ, nhưng món đồ ấy lạ lắm. Em chạy ra thì thấy đúng tên mình và chồng rồi. Mỗi tội đó là cái vòng hoa các chị ạ. Khi ấy em giận lắm, còn nghĩ không biết ai lại trêu đùa quá trớn như thế. Nhưng hỏi đi hỏi lại, anh ta vẫn bảo đúng địa chỉ. Rồi còn đưa cho em một tờ giấy nhắn và bảo có chị gửi cho cô dâu.
Ngay lập tức, em quay vào hỏi Hưng. Thấy em đã biết chuyện, Hưng đành thú nhận sự thật. Những gì viết trong tờ giấy có phần là sự thật. Nhưng anh cũng có nỗi khổ của riêng mình. Cụ thể thế nào, anh bảo sẽ giải thích cho em sau. Còn đám cưới thì cứ tổ chức cho xong đã. Kẻo mọi người lại nhìn vào rồi dị nghị, như thế mang tiếng lắm. Có điều ngồi tổ chức đám cưới, lòng em cứ ngổn ngang với rất nhiều suy nghĩ. Nếu không có gì khuất tất, sao Hưng và gia đình anh lại không nói ngay từ đầu cơ chứ? Với cả đứa bé ấy nếu là con của Hưng, sao anh không có trách nhiệm với đứa bé? Để rồi ngay trong ngày cưới lại bị người yêu cũ phá đám như vậy.
Gói kỳ nghỉ gia đình
Nghĩ vậy, khi nhà gái lên xe ra về, em cũng theo xe về luôn. Bố em biết chuyện cũng ủng hộ con gái, còn bảo không cần cưới xin gì nữa. Bây giờ là một tuần sau cưới, em vẫn đang ở nhà đẻ các chị ạ. May là chưa đăng ký kết hôn. Nhưng hôm qua, em lại phát hiện mình có bầu. Để con không có bố thì cũng thấy có lỗi với con. Còn vì chuyện này mà quay lại, em không biết có đáng hay không. Các chị cho em xin lời khuyên với.